Bạn nghĩ mình không giỏi giao tiếp ư? Có thể bạn chỉ chưa tìm thấy điều khiến mình thật sự muốn nói. Câu chuyện dưới đây sẽ cho bạn thấy: ai cũng có thể toả sáng, nếu được nói bằng chính ngôn ngữ của đam mê.
Sự tiến bộ qua từng ngày của học viên
Hôm nay mình thực sự bất ngờ với một người bạn trong lớp, bạn ấy là du học sinh. Mình vẫn nhớ như in những buổi học đầu tiên, bạn khá ít nói, lúc nào cũng trầm lặng, ánh mắt lúc nào cũng như đang “search từ điển trong đầu”. Mỗi khi nói, bạn đều phải ngập ngừng: suy nghĩ xem từ tiếng Anh kia dịch sang tiếng Việt thế nào, hay cố gắng nhớ ra một từ mà bạn biết rõ ý nghĩa nhưng không tài nào nói được ra bằng tiếng Việt. Cứ như thể trong đầu bạn là một thế giới đầy những từ ngữ không đồng bộ, xếp hàng chờ phiên dịch vậy. Giao tiếp với bạn lúc đó thực sự là một hành trình, không chỉ với bạn mà cả với người nghe.
Vậy mà hôm nay, không hiểu vì điều gì, bạn như trở thành một phiên bản khác. Lúc cô hỏi một câu khá đơn giản, bạn bắt đầu trả lời và những từ vựng cứ thế tuôn ra. Rõ ràng, rành mạch, mượt mà đến mức chính mình còn ngạc nhiên, vì có những từ bạn nói ra mà mình cũng không nghĩ tới. Không còn những khoảng ngừng lúng túng, không còn ánh mắt dò hỏi “mình nói vậy đúng chưa?”, chỉ có sự tự tin, cuốn hút và lưu loát như thể bạn vốn luôn như vậy. Mình hiểu ra rằng sau nhiều buổi học thực hành liên tục như vậy, bạn đã có sự tiến bộ rõ rệt.
Bạn không kém, bạn chỉ chưa nói về điều khiến mình hứng khởi
Điều thú vị là hôm nay chủ đề lớp học có liên quan đến kinh tế, tài chính đúng lĩnh vực mà bạn đang học và rất yêu thích. Có thể chính điều đó đã làm bạn “bừng sáng”. Bạn không chỉ nói trôi chảy, mà còn phân tích cực kỳ sâu sắc, từ những vấn đề cơ bản nhất đến cả những thứ rất học thuật. Giọng điệu dứt khoát, ánh mắt sáng rực lên khi bạn kể, và từng lời bạn nói như đang dẫn dắt cả lớp đi theo dòng suy nghĩ của mình. Bạn không còn là một người đang “học để nói”, bạn thực sự đang chia sẻ kiến thức của mình bằng trái tim và bằng sự tự tin.
Cô giáo cũng phải thốt lên rằng bạn đã tiến bộ rất nhiều. Và đó không chỉ là một lời khen lịch sự. Nó là sự công nhận, là cái gật đầu mà ai trong lớp cũng đồng tình. Vì chúng mình đã được chứng kiến sự thay đổi ấy bằng mắt thật, tai thật.
Mình nghĩ điều này cho thấy một điều: không ai là không biết giao tiếp, chỉ là họ chưa tìm được đúng chủ đề khiến họ muốn nói, hoặc chưa gặp đúng người khiến họ muốn chia sẻ. Khi bạn nói về thứ mình am hiểu và thực sự yêu thích, bạn sẽ không còn là người sợ hãi ánh nhìn hay bị động ngôn từ nữa – bạn sẽ trở nên hoạt ngôn một cách tự nhiên.
Nên nếu bạn đang thấy mình kém giao tiếp, đừng vội kết luận rằng “tôi không giỏi ăn nói đâu” hay “tôi không phải kiểu người giao tiếp tốt”. Có thể bạn chỉ chưa nói về đúng điều khiến bạn có cảm hứng. Có thể bạn chỉ đang nói sai môi trường, sai người, sai ngôn ngữ của trái tim mình.
Giao tiếp giỏi không phải là năng khiếu, đó là kỹ năng. Và kỹ năng nào cũng cần luyện tập, cần thời gian, cần một sự mở lòng đủ lớn để bắt đầu. Hãy cứ nói, cứ kể, kể cả khi bạn chưa giỏi. Một ngày nào đó, bạn sẽ ngạc nhiên với chính mình, như cách mà hôm nay người bạn trong lớp đã khiến mình và cô giáo phải trầm trồ.